Cuối tuần. Hà Nội se lạnh. Mùa thu ghé qua thật khẽ.

  Chỉ một lớp gió mỏng lướt qua vai áo, cũng đủ để lòng dịu lại.
  • Một gói xôi cốm còn ấm, thơm mùi lá sen.
  • Một ly trà đá vỉa hè nhà thờ lớn.
  • Một vòng đi dạo quanh hồ ngắm nắng rót xuống mặt nước.
  Không cần làm gì đặc biệt.
  Chỉ cần sống chậm một chút, là đã thấy Hà Nội – mùa này – thật đáng để yêu thêm một lần nữa.
  Thu về, và Hà Nội lại trở thành phiên bản đẹp nhất của chính mình.
Đồng Văn Cường