
Sáng có dịp ghé lại cánh đồng muối Khánh Nhơn (thuộc xã Nhơn Hải, huyện Ninh Hải, trước đây thuộc Ninh Thuận, nay thuộc Khánh Hòa). Không gian như bừng sáng trong ánh nắng sớm phản chiếu lên những ô ruộng muối trắng tinh, lấp lánh như gương trời đọng lại dưới mặt đất. Một vẻ đẹp thô mộc nhưng khiến lòng người phải lặng đi vì xúc động.

Tôi đứng nhìn người dân nơi đây – những con người gắn bó cả đời với nghề làm muối – cần mẫn thu hoạch muối từ sớm tinh mơ. Từng gánh muối nặng oằn vai, từng nhịp bước chậm rãi trên mặt ruộng là bao nhọc nhằn, là sự kiên nhẫn và cả một niềm tự hào lặng lẽ về nghề truyền thống của quê hương. Không vội vã, không màu mè, chỉ có sự tận tụy và tình yêu âm thầm dành cho mảnh đất đã nuôi sống biết bao thế hệ.

Có đi, có tận mắt chứng kiến, mới hiểu được rằng mỗi hạt muối không chỉ là gia vị làm đậm đà bữa cơm người Việt, mà còn là kết tinh của nắng, gió, nước biển và bao giọt mồ hôi của người dân miền biển. Mỗi hạt muối là một hạt ngọc của đất trời và lòng người.
Tôi rời cánh đồng khi nắng đã lên cao, lòng vẫn còn đầy vương vấn. Cảm ơn những con người nơi đây – những người “nâng niu hạt muối như nâng niu chính cuộc sống mình” – đã cho tôi thấy thêm một vẻ đẹp nữa của đất nước Việt Nam: mộc mạc, chân thành và đầy kiêu hãnh.

Và tôi tin rằng, giữa guồng quay vội vã của cuộc sống hiện đại, vẫn còn đó những vùng quê giữ nguyên nhịp sống chậm rãi, giữ gìn lấy những giá trị cha ông để lại. Khánh Nhơn là một nơi như thế — nơi không chỉ làm ra muối, mà còn gìn giữ một phần hồn cốt của miền biển miền Trung.

Nếu có dịp, hãy thử dậy sớm và ghé thăm một cánh đồng muối. Không chỉ để ngắm nhìn ánh nắng rọi lên mặt ruộng trắng xóa, mà còn để lắng nghe câu chuyện của những con người làm nghề – câu chuyện không nói bằng lời, mà kể bằng những nhịp gánh, bằng ánh mắt, bằng đôi tay chai sạm.
Bởi vì, đôi khi, một buổi sáng ở một nơi tưởng chừng bình dị lại có thể để lại trong lòng ta một cảm xúc khó quên đến lạ thường…
Cre: Nguyễn Trường An