
Lạc bước giữa lòng Hội An, cảm giác như cả thế giới bỗng chậm lại. Những bức tường vàng rêu phong, những chiếc đèn lồng rực rỡ sắc màu, con hẻm nhỏ trầm mặc… tất cả tạo nên một không gian vừa yên bình, vừa đậm chất thơ.

Mình chọn đi một mình – không vội vàng, không lịch trình dày đặc – chỉ để cảm nhận trọn vẹn từng ánh nắng sớm, từng cơn gió nhẹ lướt qua mái tóc, từng góc phố cũ kỹ mà tình đến lạ. Hội An không ồn ào, nhưng đủ sâu lắng để giữ chân người ta bằng vẻ đẹp rất riêng.

Nếu bạn đang cần một nơi để “thở”, để tìm lại chính mình, hãy thử ghé Hội An – và đi thật chậm nhé. Có thể bạn sẽ tìm được một phiên bản dịu dàng của mình ở đâu đó giữa lòng phố cổ.


Cre: Nguyễn Trường An