
Trời trong hơn, gió nhẹ hơn, phố cũng bớt gấp gáp.
Những tán cây khẽ rụng lá vàng, quán trà đá lại đông dần, và đâu đó trong không khí, mùi hoa sữa thoảng qua như một lời thì thầm rất khẽ.

Người ta bảo: mùa thu Hà Nội là mùa để sống chậm, để thương nhiều.
Còn mình chỉ thấy… là mùa mà lòng nhẹ tênh, chỉ cần một buổi sáng bình thường cũng trở nên đáng nhớ.

Hà Nội những ngày này, dịu dàng như một người cũ – vừa gặp lại đã thấy yên.
Đồng Văn Cường